cố gắng bay đi những giọt máu cháy khô trên cổ Em cằn cỗi từ khi yêu anh cằn cỗi từ khi ngón tay lồng vào chiếc nhẫn Con chim bị thương tìm về chết gục nơi chạc tổ Em bị thương trong nhà mình biết sải cánh về đâu... Ơi người đàn ông em yêu đến điên dại ngông cuồng Trả cho em nghị lực Trả cho em niềm kiêu hãnh Trả cho em trái tim không thù hận Trả cho em con đường không có anh… Phạm Khánh Sơn |